Định cư ở Hoa Kỳ khi còn rất trẻ, cô Bích Hải đã từng ước mơ trở thành cô giáo. Thời gian trôi đi, cuộc sống có những định hướng cần thay đổi... nhưng ước mơ trở thành cô giáo ngày nào vẫn ấp ủ trong trái tim cô, để rồi, không là cô giáo ở trường Mỹ, cô Bích Hải đã chọn làm cô giáo dạy tiếng Việt tại trường Việt ngữ Saddleback trong suốt 20 năm qua.
Nhắc đến thời gian 20 năm: thời gian khá dài để ghi dấu những thăng trầm, biến đổi trong cuộc sống, thời gian đủ dài để tích lũy kinh nghiệm sống, với ước muốn tìm một việc thiện nguyện để làm, với lòng yêu mến trẻ em, và cao quý hơn cả là muốn giúp các em Việt Nam ở hải ngoại không quên nguồn cội và văn hóa dân tộc; cô đã tình nguyện dạy tiếng Việt cho các em từ năm 1996. Hai mươi năm qua là một chặng đường dấn thân làm thiện nguyện trong môi trường dạy tiếng Việt thật ý nghĩa của cô Bích Hải và cũng là niềm vinh dự để trường chúng tôi giới thiệu cô đến tất cả quý cộng đoàn.
Những năm tháng đầu khi đi dạy, cô rất lo lắng không biết mình có đủ sức, đủ ý chí, đủ vốn liếng tiếng Việt để trao truyền lại cho các em hay không! Cô cố gắng và học hỏi không ngừng từ những thầy cô đi trước, từ sách vở, và đều đặn tham dự khóa Huấn Luyện và Tu Nghiệp Sư Phạm do Ban Đại Diện các Trung Tâm Việt Ngữ miền Nam Cali tổ chức vào mỗi dịp hè hàng năm. Niềm vui của cô vào mỗi cuối tuần là được gặp các em học sinh, chào hỏi trò chuyện với các em và khuyến khích các em học và nói tiếng Việt. Chính vì mục đích này mà cô rất tận tình dạy các em trong suốt thời gian dài như vậy. Cô rất hạnh phúc khi thấy các em dần dà trở thành những người con ngoan trò giỏi và ra đời thành công. Cô cũng rất kiên nhẫn với những em hơi lơ là trong việc học tiếng Việt và luôn kêu gọi sự hỗ trợ thường xuyên của phụ huynh. Nhiều lần có dịp chia sẻ với cô về trường, về lớp, về các em học sinh...cô luôn tươi cười nói: “Đi dạy mà thấy các em đến lớp là vui lắm rồi, nhiều lúc cô cũng không muốn bắt các em học và làm bài tập nhiều vì sợ các em nản chí.” Xen lẫn niềm vui cũng có những nỗi ray rức để cô tâm sự tiếp: “Cuộc sống nơi đất khách cũng lắm bôn ba và bận rộn nên nhiều khi phụ huynh không có đủ thời gian gần con cái, để hướng dẫn hay dạy các em học thêm tiếng Việt, đôi khi họ thấy không cần thiết nữa...cô chỉ ước mong sao phụ huynh cũng góp phần vào việc giảng dạy và nhắc nhở các em cố gắng học tiếng Việt và không quên nguồn cội của mình.”
Cô Bích Hải là cô giáo mẫu mực và vui vẻ, tính tình hiền lành và ân cần, nên khi có ai nhờ cô việc gì là cô sẵn lòng giúp. Cô luôn nhẹ nhàng nhận lời dạy các lớp khác nhau khi trường cần đến. Cô đã dạy qua các lớp Mẫu Giáo, lớp Một, lớp Hai, lớp Năm và lớp Đàm Thoại. Các em học sinh từ lớp nhỏ đến lớp lớn đều yêu mến cô. Ngoài ra, cô còn nhận trách nhiệm làm Trưởng ban Văn Nghệ của trường trong nhiều năm, chuyên lo tập múa và hát cho các em khi có nhu cầu về văn nghệ như: tiệc Xuân Việt ngữ, tiệc Xuân Cộng đoàn, hoạt cảnh Giáng Sinh...Cô còn là cô giáo dạy Giáo Lý được 3 năm rồi. Một cô giáo với dáng người nhỏ nhắn, nụ cười luôn nở trên môi, và với một trái tim đầy tràn yêu thương cô đã quên đi những niềm vui cho riêng mình để chia sẻ thời gian và sự hiểu biết cũng như những khả năng múa hát để dạy các em, để giúp cộng đoàn. Cô còn có một bí quyết “dụ” các em học sinh rất tài tình. Cô rất khéo trong việc làm rất nhiều loại bánh khác nhau. Học sinh lớp cô được ăn bánh quanh năm, đến nỗi từng có nhiều học sinh giỏi trong lớp cô đến cuối năm chia sẻ: các em không muốn lên lớp vì “mê” cô Hải lắm!
Thầy Cô giáo và các em học sinh trường Việt ngữ Saddleback chân thành tri ân những đóng góp ý nghĩa, bền bỉ, sự nhiệt thành, lòng quảng đại và những hy sinh không ngừng nghỉ của cô Bích Hải đã giúp cho trường thêm thăng hoa và các em học sinh đạt nhiều thành quả đáng kể trong trường đạo cũng như trường đời. Mến chúc cô luôn khỏe, vui tươi, trẻ đẹp và hạnh phúc để gắn bó với trường nhiều nhiều năm nữa.
Diên Linh |